Sống chậm: phong trào bắt nguồn từ một cuộc phản đối McDonald của ngườ – FEGO
Sống chậm: phong trào bắt nguồn từ một cuộc phản đối McDonald của người Ý

Sống chậm: phong trào bắt nguồn từ một cuộc phản đối McDonald của người Ý

Lịch sử phong trào Sống Chậm

Năm 1986, thương hiệu thức ăn nhanh hàng đầu nước Mỹ - McDonald mở cửa hàng đầu tiên tại Rome. Chữ M màu vàng khổng lồ này nhanh chóng tạo nên một phong trào phản đối từ tất cả mọi người. Người Ý muốn bảo vệ vẻ đẹp lịch sử của trung tâm thành Rome, và quan trọng hơn, ẩm thực Ý không thể chấp nhận những hộp khoai tây chiên và hambuger bán sẵn. Họ yêu thức ăn, và họ muốn được nấu nướng cùng với đam mê của mình. Đó là một tình yêu mãnh liệt dành cho việc đợi chờ và tận hưởng.

Hàng nghìn người tham gia cuộc biểu tình này. Người Ý sợ rằng sự xâm lấn của thức ăn nhanh sẽ làm ảnh hưởng đến di sản ẩm thực của mình. Nhà báo - tác giả ẩm thực Ý Carlo Petrini là một trong những người phản đối mạnh mẽ nhất. Ông thành lập Phong trào Ăn Chậm để đẩy lùi làn sóng thức ăn nhanh tại Ý. Phong trào này kêu gọi mọi người bảo tồn phong cách ẩm thực Ý, thúc đẩy việc sử dụng các nguyên liệu truyền thống, các món ăn địa phương và nông nghiệp hữu cơ. Carlo Petrini tin rằng người Ý cần giữ truyền thống chợ nông sản, thay cho các màn hình kĩ thuật số tràn ngập đồ ăn nhanh. Đến nay, có hàng trăm triệu người từ 160 quốc gia tham gia phong trào này.

Một quán ăn ven đường phục vụ đồ địa phương tại Ý

Không chỉ tại Ý, những nước khác ở trên thế giới cũng bắt đầu ủng hộ phong trào Chậm. Geir Berthelsen, nhà vật lý và tư vấn kinh doanh người Na Uy thành lập "The world Institue of Slowness" vào năm 1999. Ông chỉ ra rằng những ý tưởng xuất sắc nhất được tạo ra khi chúng ta thật sự dành thời gian cho nó. Cũng vào năm 1999, tại Hà Lan, có một từ mới chính thức được đưa vào từ điển: "sự chậm lại", onthaasten (bỏ đi sự vội vã).

Năm 2004, nhà báo người Canada gốc Scotland Carl Honoré đã xuất bản cuốn sách "Ca ngợi sự chậm rãi". Trong đó ông định nghĩa Sống chậm là hương vị của một cuộc sống tốt đẹp, cũng như Thức ăn chậm là về hương vị của thức ăn ngon. Ông lập luận rằng chúng ta cần thật sự dành thời gian để tận hưởng cuộc sống, cần để ý đến những điều làm cuộc sống này đáng sống, có lúc chúng ta nhanh chóng, có lúc chậm rãi, nhưng luôn phải tìm đúng nhịp điệu. Cùng năm, tạp chí Time gọi Petrini là nhà cách mạng, người đã ‘thay đổi cách chúng ta nghĩ về việc ăn uống’. Phong trào Sống Chậm chính thức ra đời.

Vậy Sống Chậm là sống như thế nào?

Trong một bài Ted talk năm 2005, nhà báo Carl Honoré đã kể về hành trình ông đi tìm câu trả lời cho hai câu hỏi: "tại sao chúng ta lại sống nhanh như vậy?" và "có ai mong muốn được sống chậm lại không?". Ông chỉ ra rằng nền công nghiệp phương Tây đã đặt sự chú trọng vào tốc độ, và điều đó ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khoẻ, năng suất và chất lượng cuộc sống. Chúng ta dần chìm đắm trong văn hoá đẩy nhanh tốc độ một cách vô thức. Chúng ta sống nhanh để chạy kịp deadline. Mọi người đều bị ám ảnh bởi câu nói "Thời gian là tiền bạc." Thời gian khan hiếm, và chúng ta làm gì? À, chúng ta tăng tốc, phải không? Cố làm nhiều hơn với ít thời gian hơn.

Cố gắng như vậy, nhưng chúng ta lại không có đủ thời gian để tận hưởng những vẻ đẹp mà cuộc sống mang lại. Dù đã làm việc hết năng suất trong ngày, nhưng đến tối, chúng ta vẫn không có đủ thời gian để kể một câu chuyện trọn vẹn cho con nghe, hay đơn giản là ngồi trầm ngâm bên cạnh người yêu, hoặc chỉ là dành một vài phút lặng yên cho bản thân mình. Những điều vốn dĩ giản dị và bình thường đó, lại trở nên xa xỉ trong cuộc sống hiện đại. Vậy chúng ta tăng tốc để đổi lại những gì?

Bạn đã bao giờ thử dừng lại và sống chậm một ngày?

Triết gia Guttorm Fløistad từng giải thích: "Điều duy nhất không thay đổi là mọi thứ đều thay đổi. Tốc độ thay đổi cũng tăng dần lên. Nếu bạn muốn đuổi kịp sự thay đổi của thế giới, bạn phải tăng tốc độ hơn. Đó là thông điệp của ngày hôm nay. Tuy nhiên, có thể hữu ích khi nhắc nhở mọi người rằng nhu cầu cơ bản của chúng ta không bao giờ thay đổi. Nhu cầu được nhìn thấy và đánh giá cao! Đó là nhu cầu được thuộc về. Nhu cầu được gần gũi và quan tâm, và có một tình yêu bé nhỏ! Điều này chỉ có được nhờ sự chậm rãi trong quan hệ giữa con người với nhau. Để làm chủ được những thay đổi, chúng ta phải phục hồi sự chậm rãi, sự soi chiếu và sự gắn bó với nhau. Đó là nơi chúng ta sẽ tìm thấy sự đổi mới thực sự.” 

Điều cốt lõi của Sống Chậm không nằm ở việc đo đếm thời gian, không phải làm mỗi việc thật chậm rãi, mà nằm ở chất lượng của từng việc mà chúng ta dành thời gian. Sống Chậm cũng khuyến khích mỗi người suy nghĩ về việc cách chúng ta sống và cảm nhận cuộc sống. Sau nhiều năm nghiên cứu phong trào Sống Chậm và sự vận động chậm, nhà báo Carl Honoré kết luận: "Đó là một cuộc cách mạng văn hóa phản đối quan điểm cho rằng nhanh hơn thì luôn tốt hơn. Sống Chậm không phải là làm mọi thứ với tốc độ của một con ốc sên. Đó là tìm cách làm mọi thứ với tốc độ phù hợp. Tiết kiệm hàng giờ và phút thay vì chỉ đếm chúng".

Như vậy, phong trào Sống Chậm và lối sống chậm tựu trung vẫn nhắc nhở mỗi người về cách chúng ta vận hành cuộc sống hàng ngày của mình. Chậm không phải đo đếm bằng thời gian cần bỏ ra để làm một việc, mà "chậm" được đo đếm bằng chất lượng, và ý nghĩa của mỗi điều chúng ta làm. Tập trung vào làm mọi việc tốt nhất có thể, thay vì làm thật nhanh để hoàn thành deadline. Chú trọng vào chất lượng hơn là số lượng trong tất cả mọi khía cạnh của cuộc sống, từ làm việc, đến ăn uống hay nuôi dạy con cái.

 

 

← Bài trước Bài sau →